Bài thơ: Em chống dịch Covid (Trần Minh Hoàng Đức – 2A8, AAPS)
Em bé ba tháng tuổi
Mắc bệnh Corona
Đại dịch rất hiểm nguy
Chết bao người Trung Quốc.
“Chống dịch như chống giặc!”
Thầy thuốc bệnh viện Nhi
Không sợ gì hi sinh
Chữa cho em khỏi bệnh.
Bác sỹ mình giỏi quá
Em tự hào noi theo
Học bài cô qua mạng
Chăm thể dục, vệ sinh.
Cả nước đều đồng hành
Cùng chú cô bác sĩ
Đánh thắng giặc Covid
Cho em lại đến trường.
Bài thơ: Mùa hè của em (Lê Dĩnh Tú - Lớp 4C, ADAS)
Mùa hè năm nay
Chắc không vui lắm
Covid –19
Ngưng lại mọi thứ
Nghỉ học ở nhà những ngày tránh dịch
Sao mà buồn thế!
Nhớ bạn nhớ cô
Nhớ ngôi trường mãi
Nhớ góc ngồi học
Lớp học thân yêu
Nhớ giờ học vui
Cùng cô và bạn
Em mong ước sao
Dịch Covid hết
Thầy cô, các bạn
Mạnh khỏe bình yên
Chúng mình lại đến
Ngôi trường mến yêu
Lại rộn bước chân
Lại vang tiếng cười
Lại cùng háo hức
Chào đón mùa hè
Vui cùng các bạn
Mùa hè năm nay
Em đi tắm biển
Cùng cả gia đình
Em sẽ tập bơi
Chơi cầu lông nữa
Không quên bóng rổ
Luyện tập thể thao
Học Toán, Tiếng Anh
Cả Tiếng Việt nữa
Mùa hè năm nay
Là đặc biệt nhất.
Bài thơ: Trường là nhà thứ hai (Tống Khánh Giang - Lớp 4C, ADAS)
Kỳ nghỉ Tết dài quá
Tới tận hết tháng Ba
Em quanh quẩn ở nhà
Với biết bao nỗi nhớ
Nhớ trường nhớ bài vở
Nhớ thầy cô bè bạn
Nhớ cả những bài giảng
Thầy cô dạy mỗi ngày
Giờ phải học online
Nghe bài giảng qua mạng
Ước gì được đến lớp
Nô đùa cùng các bạn
Mong sao sớm hết dịch
Để em lại tới trường
Trên chuyến xe thân thương
Với biết bao bè bạn
Mùa hè sắp đến rồi
Hoa phượng sẽ nở rộ
Đỏ rực cả sân trường
Trưa hè tiếng ve kêu
Trường là nhà thứ hai
Thầy cô như ba mẹ
Dạy em thêm kiến thức
Ác-si-mét mến yêu.
Bài thơ: Nhớ trường (Đỗ Minh Đức - Lớp 4C, ADAS)
Đã bao ngày rồi nhỉ
Xa mái trường thân yêu
Những lời cô thủ thỉ
Những lời thầy ấm êm
Con nhớ lắm từng ngày
Dịch bệnh Corona
Lan tràn khắp thế giới
Và vào cả nước ta
Trái tim con thổn thức
Dịch bệnh đến bao giờ?
Những bài giảng thân thương
Vấn vương đầy bụi phấn
Lời cô là ánh sáng
Dẫn dắt cho chúng con
Nay nhớ lắm, thầy cô
Nghe tiếng gió xào xạc
Lòng con xao xuyến mãi
Đến bao giờ hết dịch
Con sẽ được đến trường
Cùng học và vui chơi
Bạn ơi cùng mình hứa
Yên tâm nghỉ tại nhà
Học tập và rèn luyện
Chung tay cùng đất nước
Đẩy lùi dịch Covid
Hẹn đến ngày gặp lại.
Bài thơ: Nhớ bạn ( Nguyễn Thị Ngân Giang – 3A2, AAPS)
Ngày xưa buổi mới đến trường
Ngỡ ngàng ánh mắt mọi người nhìn nhau
Làm quen chẳng biết khi nào
Mà giờ mấy đứa thân nhau lắm rồi
Bây giờ dịch cúm xa xôi
Mỗi nơi một đứa, trường ơi nhớ trường
Nhớ giờ học, giờ ra chơi
Nhớ tan buổi học ta chơi đồ hàng
Khi thì bài chế, ăn quan
Khi thì giả lớp học làm thầy cô
Thử làm người lái con đò
Chở bao nhiêu khách qua dòng tuổi thơ
Cả đời mẹ dành cho con
Đời cô tâm huyết dạy con nên người
Cha thì cho cả yêu thương
Bạn cho kỷ niệm của thời học sinh.
Bài thơ: Trường em (Minh Thư – 3A3, ADAS)
Giữa mùa đại dịch lên cao
Xôn xao nhớ lớp, nhớ bao bạn bè
Nhớ cô giáo trẻ xinh xinh
Lớp trường nhộn nhịp tiếng cười chúng em.
Sân trường rộng lớn thênh thang
Lớp học sạch sẽ, khang trang gọn gàng
Những ô cặp sách thân quen
Nhà ăn rộng lớn, an toàn vệ sinh.
Cổng trường em trông rất xinh
Tường cao, cổng sắt gắn hình “Archimedes Đông Anh”
Bao giờ đẩy dịch đi nhanh
Để em lại được vây quanh bạn bè
Người nói nhỏ, bạn cười to
Thân thương, yêu lắm là trường của em.